Không nhớ bắt đầu đọc được tác phẩm "Bách Khoa Đại Hiệp Truyện" từ khi nào, nhưng mình cá rằng, chỉ cần đọc một lần thôi, bạn sẽ nhớ mãi truyện này. Cũng vì hâm mộ siêu phẩm này mà mình cũng tập tành viết Bách Khoa Tạch Môn Truyện . Dưới đây là phần 1 của siêu phẩm, mời các bạn cùng thưởng thức. ------- Kính thưa các bậc anh hùng cùng chư vị bằng hữu: Tại hạ có chuyện này mà lao tâm khổ tứ phải đến hơn một canh giờ rồi, nay mang lên đây mong các cao nhân chỉ giáo. Chuyện của tại hạ thì nó hơi dài, cũng mong các bậc anh hùng niệm tình thương xót mà thứ lỗi. Nghe dân làng kể lại, ngày mẫu thân tại hạ lâm bồn, ban ngày mặt trời chiếu sáng, đêm đến thì có trăng có sao. Mọi người ai cũng lấy làm lạ. Lúc ba tháng tuổi tại hạ đã biết lẫy, bảy tháng đã biết bò, gần một tuổi thì đã biết đi. Lên ba tuổi, có một ông thầy tướng đi qua, thấy tại hạ ngồi chơi trước cổng, hào quang vây quanh, lại thấy trên đầu có tóc, hai mắt mọc hai bên, lỗ mũi có lông mà nằm ngay chính giữa.