Có một ngôi trường đã hơn 60 năm tuổi, sinh viên đa phần là con trai ngành kỹ thuật, tưởng chừng như sẽ toàn những tâm hồn khô khan. Thế mà lạ thay, luôn có những vần thơ được lưu truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, chứa đựng trong đó là đầy tâm tư của những chàng trai tuổi mười tám, đôi mươi.
1.
Nắng Bách Khoa thiêu đốt thời trai trẻ
Mây Hà Thành che lấp tuổi thanh xuân
2.
Bách Khoa có cái cổng cong
Thằng ngoài ao ước, thằng trong khóc thầm
3.
Năm năm có chín kỳ thi
Một kỳ đồ án còn gì là xuân
4.
Trai Bách Khoa như chim Oanh Vũ
Gái Bách Khoa như củ sắn lùi
Gái Sư Phạm như cành liễu rủ
Trai Sư Phạm như khỉ cụt đuôi
Chim Oanh Vũ đậu cành liễu rủ
Khỉ cụt đuôi ôm củ sắn lùi
Mấy vần thơ trên được sáng tác khi mà Bách Khoa vẫn đang còn thiếu nữ sinh cả về lượng và chất. Chính vì thế mà đã có những mối lương duyên giữa Bách Khoa và Sư Phạm, hai ngôi trường cách nhau gần nửa thành phố. Từ đó đến bây giờ, những chàng trai Bách Khoa vẫn tự gọi mình là Chim Oanh Vũ.
1.
Nắng Bách Khoa thiêu đốt thời trai trẻ
Mây Hà Thành che lấp tuổi thanh xuân
2.
Bách Khoa có cái cổng cong
Thằng ngoài ao ước, thằng trong khóc thầm
3.
Năm năm có chín kỳ thi
Một kỳ đồ án còn gì là xuân
4.
Trai Bách Khoa như chim Oanh Vũ
Gái Bách Khoa như củ sắn lùi
Gái Sư Phạm như cành liễu rủ
Trai Sư Phạm như khỉ cụt đuôi
Chim Oanh Vũ đậu cành liễu rủ
Khỉ cụt đuôi ôm củ sắn lùi
Mấy vần thơ trên được sáng tác khi mà Bách Khoa vẫn đang còn thiếu nữ sinh cả về lượng và chất. Chính vì thế mà đã có những mối lương duyên giữa Bách Khoa và Sư Phạm, hai ngôi trường cách nhau gần nửa thành phố. Từ đó đến bây giờ, những chàng trai Bách Khoa vẫn tự gọi mình là Chim Oanh Vũ.
Comments
Post a Comment