Skip to main content

Chuyện Teamwork ở Bách Khoa môn phái

Đại Nghĩa gia trang một ngày không mưa không nắng và cũng không có bóng râm.

Tu luyện ở Bách Khoa môn phái đến mùa sắn lùi thứ 4, có lúc ta thường ngồi ngẫm nghĩ về những tuyệt chiêu mà mình được truyền thụ từ các vị đại sư phụ. Trải qua bao thăng trầm cùng với hơn 100 tín, hôm nay ngày lành tháng tốt, rảnh rỗi không phải lên núi kiếm củi hay ra sông gánh nước, ta chợt ngồi nghiệm về tuyệt chiêu Tim-guộc đại pháp (teamwork) ở Bách Khoa môn phái.

Không biết ở các chi phái khác thế nào, chứ riêng ở Ai Xi Ti chi phái của ta, các vị sư phụ rất chú trọng loại võ công này. Khi luyện thì cần có một nhóm từ 3, 4 hoặc 5 người luyện cùng nhau, mỗi người đều phải hợp sức đồng lòng kết hợp cùng với những người khác, bổ trợ lẫn nhau. Luyện thành công Tim-guộc đại pháp sẽ bổ trợ rất nhiều cho quá trình luyện những loại võ khác, đôi khi còn quyết định sự thành bại của việc luyện võ. Ta từng nghe kể rằng có vài vị sư huynh vì khinh nhờn loại võ công này mà đã dẫn đến tẩu hoả nhập ma khi luyện nội công.


Để luyện thành Tim-guộc đại pháp, theo ta người luyện võ cần hội tụ đủ 5 yếu tố Nhân - Nghĩa - Lễ - Trí - Tín. Vì sao ư? Hãy để ta giải thích từng chút một vậy.




1. Nhân
Vì loại võ công này phải luyện cùng với những bạn đồng môn khác nên trong quá trình luyện không tránh khỏi những mâu thuẫn. Ta từng nghe ở xứ Phù Tang xa xôi, khi luyện Tim-guộc đại pháp thì võ công của mỗi người sẽ tăng lên gấp đôi, nhưng còn ở Việt Quốc thì ngược lại, thường là ...... giảm gấp ba. Thế nên, khi gặp chuyện bất bình với đồng môn, chúng ta phải tỏ ra Nhân từ, không được động thủ để gây thiệt hại cho cả ta và bạn. Đến lúc đó Sông 14 lại có cớ mà giật tít "Nam sinh bị bạn đồng môn đánh tử vong vì không hoàn thành Bài tập lớn" thì quả thực không hay chút nào. Dù cho bạn không thể hoàn thành chiêu thức đã được phân công cũng phải nhẹ nhàng khuyên bảo: 
   -   "Bạn ơi, bạn cố gắng hoàn thành chiêu thức này để còn kịp hạn chót, chứ không sự phụ lại quở phạt cả nhóm".
Rồi sau đó, đợi đến lúc luyện xong đánh đấm nó cho hả giận cũng chưa muộn. Đấy, nếu cứ nhân từ và nhẹ nhàng như thế, có phải ai cũng vui vẻ mà hợp tác không?

2. Nghĩa
Phàm đã là đồ đệ Bách Khoa môn phái, ai cũng nên sống có tình có nghĩa. Đã là một nhóm luyện võ với nhau thì nên tương hỗ nhau mà hoàn thành. Người khác có lười biếng thì cũng nên làm giúp nó, chớ nên kêu ca. Biết đâu bạn ấy không hoàn thành chiêu thức được vì đang bận xem một siêu phẩm mới ra của danh ca Tùng Mountain, lúc ấy chúng ta cũng nên hoan hỉ mà tự nhủ rằng: 
   -   "Không sao, bạn đang khó khăn thì mình làm giúp, đến lúc bạn khó khăn nữa, bạn sẽ ... lại nhớ đến ta".
Có những người bạn mà chúng ta không thể liên lạc được qua Facebook thì chắc chắn bạn ấy là một người sống thực tế, không thích dùng mạng xã hội ảo. Nếu cũng không thể liên lạc được qua điện thoại thì có lẽ bạn ấy còn sợ cả sóng điện thoại nữa. Lúc ấy chúng ta nên mở lòng bao dung chứ không nên vì chút lợi ích nhỏ nhoi mà nghi kỵ lẫn nhau.

3. Lễ
Lễ ở đây là lễ phép với sư phụ. Đôi khi đề bài sư phụ đưa ra có hơi oái ăm một chút cũng nên nhớ lấy 2 điều:
Điều 1: Sư phụ luôn đúng.
Điều 2: Nếu sư phụ sai, xem lại điều 1.

Vậy nên, dù sư phụ có ra đề bài "Đo mức độ lầy của bạn đồng môn" thì cũng nên hoan hỉ mà thực hành.

4. Trí
Trong khi luyện Tim-guộc đại pháp, bao giờ trong nhóm cũng có một người nổi bật hẳn và trở thành "Người gánh team", người đó sẽ là bờ vai vững chắc cho các thành viên trong nhóm tựa vào. Nếu bạn may mắn trở thành "Người gánh team" thì xin chúc mừng, bạn sẽ được phát huy trí tuệ của mình đến tột cùng, bạn sẽ được sử dụng đến 200% tinh hoa của bản thân.
Vừa thông minh, lại còn ngày nào cũng được gánh một hai trăm cân tạ thì chẳng mấy chốc mà đẹp trai ngời ngời.
Lúc đó bạn sẽ cảm thấy ngạc nhiên khi không hiểu sao khả năng của mình lại phi phàm đến như vậy. Vâng, thật không thể tin nổi, bạn đồng môn không thể tin nổi, sư phụ không thể tin nổi, đến chính bạn cũng không thể tin nổi.

5. Tín
Trong Tim-guộc đại pháp thì chữ "tín" là quan trọng nhất. Khi đã đến hạn chót thì mỗi giây qua đi là một điểm số rơi rụng. Ta còn nhớ khoảnh khắc tim ta đập thình thịch, tay chân run lẩy bẩy và cuối cùng cả nhóm ăn mừng như vô địch World Cup khi nộp bài vào lúc 23h55'04" trong khi hạn chót là ... 23h55'00". Ít ra cũng chỉ muộn có 4", như vậy cũng có thể coi là thành công rồi.


Nếu hội tụ đủ 5 đức tính trên, ta tin chắc rằng những đồ đệ của Bách Khoa môn phái sẽ không còn sợ bất cứ kẻ thù nào nữa.
Các cụ dạy rằng "Không sợ kẻ thù mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ng* như *ò ". Vậy nên ta khuyên các vị huynh đệ hãy ngày đêm chăm chỉ luyện tập loại võ công này.
Hầu chuyện cũng đã khuya, kính chào chư vị huynh đệ, ta đi luyện Tim-guộc đại pháp tiếp đây.

Kính bút!

-nAn-

Comments

Popular posts from this blog

Những vần thơ hay về Bách Khoa

Có một ngôi trường đã hơn 60 năm tuổi, sinh viên đa phần là con trai ngành kỹ thuật, tưởng chừng như sẽ toàn những tâm hồn khô khan. Thế mà lạ thay, luôn có những vần thơ được lưu truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, chứa đựng trong đó là đầy tâm tư của những chàng trai tuổi mười tám, đôi mươi.

Sự tích Chim Anh Vũ và Củ Sắn Lùi

Tình hình là nhiều bạn thắc mắc tại sao gọi là "Chim Anh Vũ" và "Củ Sắn Lùi", cho nên mình đành phải thuật lại cho các bạn sự tích của hai đồng c hí này.

Chuyện Bán Hàng: Niềm tin của người lạ

Thời sinh viên, tôi có làm một vài nghề, mục đích thì kiếm tiền là phụ, chủ yếu để cho mình "khôn hơn". Một trong số đó, không thể không nhắc đến Bán hàng, nghĩa là tôi tự nhập hàng về và bán lẻ. Thời năm 2016, 2017, nếu ai còn nhớ thì sẽ biết đến cái micro Karaoke hot thời đó. Nó vừa là mic, vừa là loa, chỉ cần kết nối Bluetooth với điện thoại và người dùng tha hồ hát. 1. Vị khách đầu tiên mua của tôi 2 chiếc mic, mỗi tội gọi điện đặt mua đúng lúc tôi đang về quê. Khách hỏi ship ngay được không, thế là tôi lại lóc cóc gọi điện nhờ thằng bạn cùng phòng ship hộ, với hoa hồng chia cho nó là 30.000. Nếu chuyện mua bán ổn thoả ở đó thì chẳng có câu chuyện này để kể. Vấn đề là đơn hàng đầu tiên của tôi thiếu mất sợi dây sạc cho 1 trong 2 chiếc mic, khách gọi thắc mắc. Thế nên tôi hứa hôm sau ra Hà Nội sẽ mang bổ sung. Lần này, tôi tự đi sang, mang theo cả 2 hộp mic mới, đề phòng khách có không ưng ý cái cũ thì đổi cho ngay. Đến nơi, gặp khách đang ngồi trà đá với cậu con trai ở m