Hồi trước ở nhà, khi gặp các ông bà, cô bác hàng xóm mình có thói quen chào đủ cả câu "Cháu chào ông/bà/bác!". Từ nhỏ đã vậy, học lên đến lớp 12 vẫn vậy. Chính vì thế nên hồi ấy đi đâu cũng được khen ngoan. Đó không hẳn chỉ là phép lịch sự mà còn như một thói quen từ bé nữa. Gặp ai mà không chào hoặc chào không đủ cả câu cứ thấy thiếu thiếu, miệng cảm thấy ngứa ngáy khó chịu thế nào ấy.
Những thứ nhảm nhí của Nam Anh, được viết trong những lúc rảnh rỗi đến mức không biết nên làm gì.